Người làm giả là ai, dù không có bằng chứng nhưng chắc chắn là người bên phía Nhung quốc mà thôi.
Thế nhưng Khương Tú Nhuận lại cảm thấy việc này nếu không làm rõ ràng, liền không yên ổn. Người có thể bắt chước chữ viết của Phượng Ly Ngô, nhất định là kẻ am hiểu chàng, như vậy kẻ nào bán đứng Phượng Ly Ngô?
Mà Phượng Ly Ngô cũng nghĩ đến điểm ấy, chàng cau mày nghĩ một lát. Khi đứng bên ngoài quan sát quân Nhung, đã nhìn thấy bên trong đám quân Nhung có một nam tử mặt thẹo mặc áo choàng đen kín mít, mặc dù không nhìn rõ thân hình và tướng mạo của hắn, nhưng vẫn cảm thấy kẻ này vô cùng quen thuộc.
Nhưng khi kiểm kê đám tàn binh còn sót lại ở chiến trường, cũng không thấy tung tích kẻ này...
Chàng không muốn Khương Tú Nhuận vì chuyện này mà phiền não, liền bảo nàng không cần phải lo lắng.
Trước kia khi chàng nâng đỡ An Tức, ngoại trừ việc muốn bắt chẹt Khương Tú Nhuận ra, cũng có ý giúp đỡ Ba quốc một phần. Thế nhưng bây giờ xe ra An Tức vương cũng không thể dựa vào được.
Phượng Ly Ngô phải gấp gáp trở về, nhưng lại không bỏ được Khương Tú Nhuận và nhi tử lại đây, mặc dù tình cảm đang nồng nhiệt, nhưng chàng lo trải qua sinh ly tử biệt như vậy, cho dù mặn nồng cũng sớm ngày lụi tàn.
Chàng liền quấn lấy nàng đòi hỏi, muốn mang nàng cùng theo mình trở về Lạc An.
- Nàng biết không, năng đó tiên hoàng cùng với quốc quân Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353754/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.