Khương Tú Nhuận thấy hắn cứ ngẩn ra không nói lời nào, không nhẫn nại được nói:
- Xin nhường đường một chút, ngài cản đường dây đo của ta rồi.
Phượng Vũ cúi đầu nhìn xuống dưới chân, thấy mình đang giẫm lên một sợ dây thừng có đánh dấu, thế là vội vàng nhấc chân tránh ra.
Khương Tú Nhuận cũng không để ý tới hắn, tiếp tục chỉ huy thủ hạ đo đạc, lấy số liệu để chuẩn bị bệ đá, lắp đặt trụ trong hồ nước.
Sau lưng Phượng Vũ là nhóm quan viên địa phương nhất thời ngượng ngùng, thầm nghĩ Khương đại nhân làm người linh hoạt, sao gặp nhị hoàng tử thái độ lại lạnh băng như vậy?
Có người hiểu thế sự, ngược lại lo lắng tới muốn mạng. Bây giờ triều đình tách rời, hai đảng tranh chấp kịch liệt. Vị Khương đại nhân này xuất thân từ phủ Thái tửa, là phái quốc trữ, mà nhị hoàng tử thì được thánh thượng sủng ái, tất nhiên là phái bảo hoàng.
Bọn họ dụng tâm nịnh nọt nhị điện hạ, có thể trở thành đích ngắm cho đảng quốc trữ không? Trong lòng liền thấp thỏm lo âu, âm thầm kêu khổ.
Nhưng Phượng Vũ ngược lại đã quen mặt nóng dán mông lạnh với Khương Tú Nhuận, cũng không để ý, chỉ đứng bên cạnh nàng, tò mò cái gì cũng hỏi.
Chỉ một lát đã tới giữa trưa, nên dùng bữa rồi. Những ngày gần đây, Hộ bộ trong kinh thành thi thoảng lại chuyển thuyền đồ ăn tới Hán Dương.
Cho nên trên công trường mấy ngày nay thức ăn được phong phú đầy đủ hơn.
Phượng Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353721/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.