Trông thấy chàng tiến vào, nữ tử vốn đang nằm trên giường có chút muốn đứng dậy, tóc rối tung che khuất hơn nửa bên mặt, tựa hồ bởi vì không khỏe mà giọng nói có chút khàn khàn:
- Điện hạ...
Phượng Ly Ngô đặt bánh ngọt lên bàn, cất bước lại gần giường. Vừa tới cạnh giường liền ngửi thấy mùi thuốc đông y nồng nặc, còn che lấp toàn bộ mùi thơm cơ thể của nàng.
Mũi Phượng Ly Ngô giật giật thở ra, thầm nghĩ: "Đây là uống thuốc gì? Sao mùi thuốc lại nặng như vậy!" Bất quá nhìn mặt của nàng, ngược lại là vẫn như cũ, da trắng mũi thẳng, cũng không có thay đổi gì cả.
Nghĩ đến người khi rời đi còn nhảy nhót tưng bừng, bây giờ lại bệnh không dậy nổi, Phượng Ly Ngô không khỏi đau lòng, ngồi xuống mép giường, đưa tay vuốt lưng nàng, sau đó kéo nàng vào ngực.
Chỉ là nữ tử đang ốm yếu không có sức lực, nàng cũng không ngẩng đầu lên, chỉ đưa tay đấm lồng ng.ực của chàng nói:
- Mấy ngày nay một mực tâm niệm điện hạ, từ khi rơi vào trong nước, không biết làm sao luôn mơ thấy Thiển nhi đang khóc lóc kể lể... Chàng đi rót cho ta một ly nước, vừa uống thuốc miệng khó chịu quá...
Thấy Phượng Ly Ngô vẫn bất động như cũ, nữ tử kia đưa tay đấm nhẹ vào lồng ng.ực chàng:
- Sao mới tách ra có mấy ngày mà đã không ngoan như vậy, đi nhanh đi! Động tác chạm chạp, cẩn thận cái mông chàng!
Phượng Ly Ngô hơi dừng lại một chút, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353691/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.