Tần Chiếu ôm quyền nói:
- Đại danh của Mộc Phong tiên sinh có ai không biết? Danh tiếng khiến người khắp thiên hạ đều phải kính nể, bây giờ hành trình đi qua Duyện châu tất nhiên ta phải khoản đãi.
Hai người hàn huyên với nhau, Khương Tú Nhuận đều nghe rõ ràng.
Kỳ thật theo lý thuyết, hành trình đoàn xe không nên đến Duyện châu, nhưng có đồng môn lại nói với Mộc Phong tiên sinh rằng nghe nói địa giới Duyện châu trồng rất nhiều mía, phong cảnh thanh nhã, đi ngang qua mà không ghé vào quả thực rất hối tiếc, cho nên Mộc Phong tiên sinh lúc này mới sai người hơi lượn quanh đường tới Duyện châu.
Nếu Thái thú đã tới tận đây, vậy Mộc Phong tiên sinh tất nhiên không thể cứng nhắc cự tuyệt người ta khoản đãi, nên đêm nay mọi người đều an giấc trong dịch quán mà Tần Chiếu sắp xếp.
Khi mọi người xuống xe ngựa, Tần Chiếu cũng không nhìn về phía Khương Tú Nhuận, điều này rất hợp ý nàng.
Xem ra đường công danh bỗng nhiên sa sút, đã khiến cho Tần Chiếu tỉnh táo, không còn một mực cố chấp truy đuổi hoa trong gương, trăng trong nước nữa.
Bởi vì trong dịch quán không có nhiều khách nhân, thư viện phu tử cùng đồng môn chiếm hết hậu viện.
Khi đêm xuống, Khương Tú Nhuận nhìn thị nữ trong ngoài bố phòng, lại nhìn Thiển nhi nằm ở bên cạnh giường ngủ, trong lòng mới yên tâm hơn một chút.
Mặc dù tới địa bàn của Tần Chiếu, thế nhưng nàng cũng không cần phải lo lắng hắn sẽ giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353683/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.