Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng có lẽ do lửa giận lúc ở trong quân doanh tới đây bỗng nhiên bị dập tắt, cho nên Phượng Ly Ngô cũng không thể tức giận với nữ tử như nàng được.
Nhìn nụ cười rạng rỡ, cẩn thận lấy lòng, so với vẻ cao ngạo lúc tranh luận khác hẳn nhau.
Phượng Ly Ngô nhất thời cũng không nói gì thêm, cứ như vậy nhìn Khương Tú Nhuận.
Khương Tú Nhuận cũng có chút chột dạ, không nghĩ tới mình vừa giáo huấn Tử Du đều bị Phượng Ly Ngô bắt gặp, cũng không biết điện hạ có cảm thấy mình tâm nhãn nhỏ, không làm được việc lớn hay không.
Khi Phượng Ly Ngô quay người rời đi, nàng nhắm mắt đi theo phía sau lưng.
Sau khi trở về phủ thái tử, lại ân cần hầu hạ trong thư phòng. Thái tử viết chữ, nàng liền ở bên mài mực phục thị.
Chỉ là trong thư phòng an tĩnh một hồi lâu, nàng mài mực khó tránh khỏi thất thần, mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh mắt mung lung không tiêu điểm..
Phượng Ly Ngô chậm rãi ngẩng đầu, bất động thanh sắc nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoại trừ ánh nắng nghiêng nghiêng buổi chiều, cũng không thấy cái gì khác.
Thế là đột nhiên nói:
- Quân cùng Tần Chiếu quan hệ rất tốt à?
Khương Tú Nhuận thật ra là buồn ngủ, lúc chiều tranh luận tới Tử Du hao phí tâm thần, nên giờ người cũng cảm thấy mệt mỏi.
Người thì không thể lười biếng được.
Kiếp trước, nàng ở trong hoán y cục giặt y phục, cả ngày không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353655/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.