Điền Oánh nhìn thấy tiểu Khương công tử mặt biến sắc, nụ cười trên môi càng sâu.
Cho dù Điện hạ thích vẻ bề ngoài của hắn thì sao?
Loại người dùng tiền mua chuộc danh tiếng này, quả thực mất mặt. Cho dù đây là tiên sinh của hắn, nhưng hắn cũng không có tư cách tới nghe, hắn mua thơ bị hố, cũng chẳng thể tố cáo với thái tử được.
Điền Oánh chắc chắn tiểu Khương công tử sẽ hận tới mức nuốt cả răng mất, cho nên nụ cười càng thêm tươi tắn, nhất thời tâm trạng u ám thời gian gần đây xán lạn hơn nhiều.
Tên sai vặt đánh trống kia cũng đã được cữu cữu căn dặn, chút nữa thôi Khương Hòa Nhuận sẽ mất hết mặt mũi trước danh sĩ thành Lạc An.
Đến lúc đó, Thái tử từ trước tới nay là người chú trọng tài học, cũng sẽ nhìn ra hắn chỉ là chiếc gối thêu hoa, xem hắn lúc đó làm thế nào độc chiếm ân sủng của Thái tử.
Quả nhiên, khi Điền Oánh ngâm thơ xong, tiếng trống lại tiếp tục vang lên. Sau đó, bông hoa truyền tới tay tiểu Khương công tử, sau đó tiếng trống liền ngưng bặt.
Ánh mắt mọi người đều nhìn qua vị mỹ thiếu niên kia, chỉ thấy ánh mắt hắn lạnh băng, đang trừng lên nhìn Điền cơ, nhưng người cũng từ từ ngồi thẳng dậy, nhìn giống dáng vẻ chuẩn bị đọc thơ.
Tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ thái tử ra, thì Mộc Phong tiên sinh là người hiểu rõ Khương Hòa Nhuận nhất, biết được trong lòng hắn nông sâu ra sao.
Đệ tử này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353650/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.