Nhưng mấy hôm nay trời lạnh, nghỉ trọ tại dịch trạm phòng ốc cũng không đủ ấm, nên nàng viện cớ mặc cả áo bào đi ngủ được.
Khương Tú Nhuận bên ngoài mặc áo bào, bên trong còn mặc thêm áo bông rất dày.
Phượng Ly Ngô đối với việc Khương Tú Nhuận sợ lạnh từ chối cho ý kiến, cũng không có nói gì, hai người chỉ nằm cách nhau một khoảng nói chuyện.
Cái gọi là chong đèn nói chuyện đêm khuya, theo như Khương Tú Nhuận nghĩ thì kỳ thật cũng chỉ là biến tướng của việc đốt đuốc thẩm vấn giữa đêm mà thôi.
Dựa vào tính cách của Phượng Ly Ngô, cuối cùng sẽ trong lúc lơ đãng moi ra được thông tin mà hắn muốn. Khương Tú Nhuận cũng không có cái gì để giấu diếm, chỉ có thể kể chuyện đĩa bài mình khắc bằng củ cải ra cho hắn nghe.
Phượng Ly Ngô nghe một hồi, nhịn không được dưới ngọn nến mờ mờ lôi tay tiểu Khương công tử ra, tinh tế xem kỹ.
Đúng lúc này, ánh nến trong phòng vụt tắt, trong bóng đêm, Khương Tú Nhuận chỉ cảm thấy bàn tay lớn kia hữu lực nắm lấy tay nàng, lớp chai mỏng tinh tế vuốt ve ngón tay nhỏ bé của nàng.
Thế nhưng loại vuốt ve này cũng không kiều diễm làm cho người ta mơ màng, bởi vì điện hạ cũng không biết là thật là giả, đột nhiên nói, về sau cái này tay nếu vẫn linh xảo làm giả được như vậy, không bằng bẻ gãy từng chiếc thì hơn.
Khương Tú Nhuận vội vã cười làm lành, lại không dám lùi về, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353643/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.