Vết thương của Tần Chiếu vốn ở trên đùi, hắn cũng không thể đứng lâu được, hiện tại đã quá sức đứng ko vững lung lãy ngã vật quỳ trên mặt đất.
Khương Tú Nhuận không ngờ Tần Chiếu định làm tới, liền vượt lên đỡ lấy cánh tay của hắn kéo dậy, miệng cười nhưng lại nghiến răng nói:
- " Sau này Tần tướng quân đừng trước mặt điện hạ nói lời đùa giỡn như vậy nữa. May mà thái tử là người nhân hậu, nếu đổi là người khác, cũng sẽ không thương cảm Tần tướng mới dạo qua quỷ môn quan một vòng đâu."
Nói xong, nàng cứng rắn đỡ Tần Chiếu đứng dậy, đưa hắn ngồi lên ghế, sau đó tay hung hăng nhéo trên cánh tay rắn chắc của hắn, ra hiệu hắn đừng có quá phận, mới bị dọa một chút đã loạn trận cước.
Nhưng trong mắt Phượng Ly Ngô, thì lại thấy tiểu Khương công tử không hiểu sao lại trở nên thân thiết với Tần Chiếu, còn tự mình tới dìu hắn dậy.
Mà cánh tay to lớn của Tần Chiếu, còn đang đè lên vai Khương Tú Nhuận, càng nổi bật sự cao lớn vĩ ngạn của nam nhân, lại càng khiến thân hình của thiếu niên đỡ hắn trở lên nhỏ bé yếu đuối.
Nếu không biết đây là hai nam nhi, chỉ nhìn phía sau có khi còn cho rằng họ là một đôi phu thê đấy...
Thái tử chau mày, trong lòng không thích hình ảnh này, ánh mắt bắn đến phía họ còn mang theo sát khí.
Khương Tú Nhuận vừa cười vừa nói, vậy mà không hóa giải được tức giận của thái tử, nên sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353628/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.