Úy Thái hậu còn muốn nói nữa, Phượng Ly Ngô không vui vẻ nói: “Mẫu hậu nếu như thích nói như vậy thì về sau ở trong phật đường nói đi.”
Bà biết con trai đang cảnh cáo mình, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Cho dù con trai ngỗ nghịch không hiếu thảo, bà cũng không sợ, chỉ cần Úy gia còn ở đây, hắn không thể không bày ra bộ dạng vô cùng hiếu thảo ở trước mặt người khác!
Nghĩ tới đây, bà chẳng muốn nhiều lời với Nữ vương Ba Quốc ương ngạnh kia nữa, chỉ thừa dịp tiếng trống nhạc ngừng lại, cao giọng nói: “Tiên đế mất, ai gia đau buồn vô cùng, ở phật đường tụng kinh cầu phúc cho Tiên đế. Thế nhưng sau khi Hoàng đế đăng cơ, hậu cung trống vắng, không thể không có sự trông nom của mẫu thân ta đây. Ngày gần đây thân thể ai gia không tốt lắm rồi, cũng muốn ở gần bên Hoàng đế một chút, không bằng qua năm mới, cho ta dời tới Loan Minh cung, lễ tiết thỉnh an trong cung cũng khôi phục lại đi.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thật ra bà không nói, Phượng Ly Ngô cũng có ý định này, chỉ là vừa rồi ngữ khí mẫu hậu như thế, vẫn không biết kiềm chế chút nào, hắn lại do dự.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu-sac-tai-ven-toan-kiem-song/3713691/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.