Nghĩ vậy trong lòng, có lẽ bởi vì lửa giận đã tắt sạch theo một roi kia nên Phượng Ly Ngô cảm thấy nữ tử như vậy khiến cho người ta không tức giận nổi.
Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ, vẻ mặt cẩn thận nịnh nọt của nàng bây giờ, chẳng giống giống thiếu niên mặt mày tự tin tranh luận trên trời dưới biển ở trên đài cao vừa nãy chút nào.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phượng Ly Ngô tạm thời cũng chẳng nói gì, cứ nhìn Khương Tú Nhuận như vậy.
Khương Tú Nhuận có hơi chột dạ, không nghĩ tới tình cảnh bản thân vừa mới dạy dỗ tên Tử Du kia lại bị Phượng Ly Ngô nhìn thấy, cũng chẳng biết điện hạ có cảm thấy bụng dạ mình quá hẹp hòi, không làm được việc lớn hay không.
Lúc Phượng Ly Ngô quay người rời đi, nàng nhắm mắt theo đuôi đi sau lưng.
Chờ trở về tới phủ Thái tử, nàng lại ân cần hầu hạ trong thư phòng, Thái tử viết chữ, nàng ở bên cạnh mài mực.
Chỉ là thư phòng yên tĩnh một lúc lâu, lúc nàng mài mực khó tránh thất thần, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, con ngươi ngưng tụ lại...
Phượng Ly Ngô chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu-sac-tai-ven-toan-kiem-song/3713582/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.