Hắn từ từ sờ vào da thịt mềm mại trắng mịn của nàng, vậy mà có thể so sánh với mỡ dê sữa hắn ăn lúc sáng sớm, khiến hắn lưu luyến không muốn buông ra.
Khương Tú Nhuận bị động tác này của Thái tử dọa sợ hết hồn, không nghĩ tới vị Thái tử luôn luôn nghiêm túc này, vậy mà sờ vào mặt nàng.
Nhưng không chờ nàng tránh né, Phượng Ly Ngô đã thu tay, chau mày lại, giống như hắn mới là người bị mạo phạm.
Như vậy chưa đủ, hắn thậm chí còn ghét bỏ nói: "Thân là nam tử, phải tôi luyện qua gió sương, sau này ngươi phải cưỡi ngựa, b.ắ.n tên nhiều lên cho thân thể khỏe mạnh cường tráng, da dẻ bị gió bụi thổi cho thô ráp một chút, như vậy mới có khí khái nam tử."
Khương Tú Nhuận hơi há miệng, có chút không rõ ai mới là người bị ăn đậu hũ.
Nhưng ở trước mặt Thái tử, nàng không thể tức giận được, còn phải thành thành khẩn khẩn tỏ vẻ nghe lời, tạ ơn Thái tử chỉ bảo.
Trong lòng nàng thầm oán không thôi nhưng vẻ mặt vẫn kính cẩn bước lui ra ngoài.
Nhưng lúc quay người nàng chưa từng chú ý, Thái tử cọ xát ngón tay vừa chạm vào má nàng vài cái, dường như hiểu ra cái gì đó...
Khương Tú Nhuận nói với Tần Chiếu nàng bận rộn cũng không tính là nói dối. Những ngày này nàng chưa từng xuất phủ, cộng với chuyện phủ trạch có án mạng, rất nhiều người đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu-sac-tai-ven-toan-kiem-song/3713547/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.