“Anh…”, Bách Niên thở hổn hển. 
“Vừa rồi hắn suýt nữa bị hồ ly ăn thịt. Cũng may anh đến kịp lúc.” 
“Lưu Mạn, em đừng giận. Cô ta nói muốn anh ăn tối cùng. Nếu không…” 
“Cô ta?” 
Bách Niên hơi thở gấp gáp hắn nắm tay Lưu Mạn: 
“Vốn dĩ anh không định nói. Cô ta mà anh nói là người mà mẹ anh muốn anh kết hôn. Anh nghĩ chuyện nào ra chuyện đó nhưng không ngờ cô ấy lại làm như vậy.” 
Lưu Mạn gật đầu, cuối cùng cô cũng hiểu. Ngay từ đầu đã có sắp xếp cho dù cô có giải thích cũng không được. 
Bách Niên lúc này cả người đỏ lên. Mồ hôi đổ ướt cả áo. 
Vừa hay xe dừng lại trước nhà của Bách Niên. 
Hắn thở gấp. Cả người nóng bừng. Hắn dựa sát vào Lưu Mạn 
Cửa vừa mở, hắn ôm chặt cô, hôn ngấu nghiến. 
Đến khi Lưu Mạn không thở được, hắn mới chịu buông ra. Giữa hai người dường như không có khoảng cách. 
“Tiểu Mạn, anh bị cô ta bỏ thuốc. Em có thể giúp anh một chút?” 
“Thuốc… gì? Nghiêm trọng đến thế sao?” 
Gấp gáp kéo tay hắn: 
“Bách Niên, anh buông em ra. Chúng ta đến bệnh viện có được không?” 
Bách Niên bắt đầu cởi cúc áo sơ mi ra, hơi thở của hắn khàn đặc: 
“Anh nói cho em biết đó là xuân được…” 
Hắn lại hôn cô. Bàn tay nghịch ngợm kéo áo của Lưu Mạn. Bầu ngực căng tròn của cô lộ ra. 
“Ưm… Niên Niên… Anh…” 
Giọng hắn trầm hơn: 
“Lưu Mạn, lúc cô ta ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-doc-mang-ten-anh/3450456/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.