“Tiểu Mạn, con làm gì lâu thế?” 
“Mẹ con đang ra ngoài mua ít đồ. Để con đi bộ về.” 
Lưu Mạn gấp gáp thay quần áo. Bách Niên lái xe đưa cô đến gần cổng trường: 
“Tiểu Mạn, khi nào về thì gọi cho anh có biết không?” 
“Dạ. Em biết rồi! Em đi nha!” 
Lưu Mạn mang theo một túi nilon đựng nhiều chai nước xem ra giống như cô vừa từ cửa hàng tiện lợi về. 
Chạy vào ký túc xá, Lưu Mạn gặp được mẹ đang trò chuyện cùng Dương Ngọc. Vừa rồi cô nhờ Dương Ngọc xuống đón mẹ mình. 
“Mẹ, sao mẹ lên mà không báo trước cho con vậy?” 
“Mẹ lên để làm việc. Sẵn ghé thăm con.” 
Bà Lưu mang cả túi đồ ăn ở dưới quê lên. Tất cả được bà nấu sẵn rất chu đáo. 
“Mẹ chỉ đem mỗi thứ một ít. Con tranh thủ ăn. Ở ký túc xá không có tủ lạnh. Còn trái cây để lâu được mẹ mang lên nhiều.” 
Lưu Mạn nhận lấy cái túi lớn mà muốn rơm rớm nước mắt. 
Lưu Mạn ôm mẹ. Bà chỉ xoa đầu cô rồi nói: “Dù thế nào cũng ráng học hành chăm chỉ nha con. Cha mẹ chỉ có mình con.” 
Lưu Mạn gật đầu. 
“Nhưng mà mẹ lên làm việc gì? Ở quê chẳng phải đang tốt sao mẹ?” 
“Mẹ làm giúp việc cho một gia đình giàu có. Mẹ muốn kiếm thêm tiền, sau này con không cần phải gửi tiền cho mẹ.” 
“Mẹ…” 
“Con đừng nói nữa. Chủ nhà này tốt lắm. Cho người chở mẹ từ dưới quê lên đây. Còn chở mẹ đến gặp con. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-doc-mang-ten-anh/3450452/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.