Xe của Bách Niên dừng lại ở cửa hàng trang sức, hắn gọi cho mẹ nhưng bà không bắt máy. Đành phải mở xe đi vào. 
Phục vụ mở cửa: 
“Xin chào tiên sinh. Ngài mua gì?” 
“Tôi tìm người.” 
“Niên Niên, mẹ ở đây!” 
Mặt bà Oanh không hề có vết thương gì, ngay cả ngón tay cũng lành lặn. 
“Chẳng phải mẹ bảo là mẹ thử nhẫn rồi gây gổ với nhân viên sao?” 
Thanh Thanh Huyền đeo chiếc nhẫn kim cương bước đến: “Bách Niên sao anh ở đây?” 
Đến lúc này, hắn mới phát hiện mẹ hắn lừa hắn. 
“Con xin phép!” 
Bà Oanh níu tay hắn: “Dù sao con cũng đã đến. Thử nhẫn một chút?” 
Mặt Bách Niên nổi gân xanh như bốc hoả. Thanh Thanh Huyền bảo nhân viên cho nhẫn vào hộp. Rồi đến giải vây: 
“Bác ơi hay là chiếc này đi. Con chọn xong rồi. Chúng ta về thôi!” 
“Vẫn là con dâu của mẹ hiểu chuyện!” 
Trên đường về, Bách Niên tuyệt nhiên không nói. Cho dù bà Oanh có hỏi mấy lần, hắn cũng im lặng. 
Trước khi ra khỏi xe, Thanh Thanh Huyền có nói với hắn: 
“Bách Niên, em khuyên anh nên hợp tác một chút!” 
“Nếu không thì sao?” 
Thanh Thanh Huyền chỉ cười đầy ẩn ý. 
“Thật ra thì ba em biết anh có người phụ nữ ở bên ngoài. Em chỉ nhắc nhở anh một chút. Ba em tính khí không tốt. Có thể sẽ ảnh hưởng đến chuyện vốn của nhà anh!” 
Bách Niên lấy tay gõ vô lăng: 
“Thanh Thanh Huyền, em uy hϊếp tôi?” 
“Bách Niên, em chỉ nhắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-doc-mang-ten-anh/3450443/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.