🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thì ra anh ấy vẫn quan tâm đến mình, còn lặp lại câu tối qua mình nói với Kẹo Đường nữa kìa.

Trong lòng Nhạc Tri Thời rối bời. Anh ấy đang chế giễu mình sao, hay là đang cười nhạo mình thế?

Chẳng qua Tống Dục nói cũng không sai. Cậu thật sự chưa bao giờ làm người khác bớt lo cả.

Vừa nghĩ tới đây, vẻ mặt Nhạc Tri Thời trở nên ủ rũ. Lúc Tống Dục đưa thuốc sát trùng, cậu co người về phía sau, nhỏ giọng nói với anh: “Em xin lỗi.”

Tống Dục không đáp lại mà chỉ giơ tay giữ chặt cằm cậu: “Đừng động đậy.”

Sau khi anh nói xong, Nhạc Tri Thời mới chịu ngồi yên. Nhưng trong đầu lại bắt đầu suy nghĩ linh tinh. Cậu nhớ tới những ngày còn học chung trường, dù được nhận thưởng khi thắng phần thi hùng biện hay bị ngã trong lúc chơi bóng rổ, Tống Dục cũng chưa bao giờ chủ động đến bên cạnh cậu. Hai người bọn họ luôn trung thành với vai diễn người xa lạ của mình.

Chính vì vậy mà Nhạc Tri Thời rất biết ơn cơn hen đột ngột tái phát trong ngày khai giảng kia. Nhờ có nó nên hai người bọn họ mới bị ép công khai mối quan hệ vô cùng phức tạp này, thêm việc về sau họ đi bên cạnh nhau cũng sẽ trở thành điều hợp tình hợp lý.

Thấy cậu ngẩn người, Tống Dục như vô ý hỏi: “Ăn ngon không?”

Nhạc Tri Thời bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man. Sau khi nghe được câu hỏi đó, cậu lại càng tin chắc rằng Tống Dục đang cười nhạo cậu.

“Em lỡ nuốt nó rồi.” Cậu nhíu mày.

Cảnh tượng trước mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/215406/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chất Dị Ứng Đáng Yêu
Chương 8: Tuổi thơ có anh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.