*Tôi chân thành đề nghị bác nào sốc SM hoặc độc thân thì đừng đọc H Chất dị ứng, mặc dù chẳng SM mấy cơ mà Tống Dục có xu hướng S, Nhạc Nhạc là M, họ rất thích thú với điều này. Bảo tôn trọng hay không tôn trọng thì hơi làm quá, Tống Dục rất dịu dàng, không hề có một câu xúc phạm nào, toàn gọi bé cưng, công chúa nhỏ, căng nhất là ba chữ Nhạc Tri Thời chứ không S thật.
Tóm lại, nếu các bác thích kiểu công nhẹ nhàng che chở trên giường, thì khúc H này không hợp với bác đâu (hầu hết công nhà tôi trên giường đều ‘cường’ hơn.).
_____________
Biết trước mặt Lâm Dung, Tống Dục sẽ không dám làm gì nên Nhạc Tri Thời to gan hơn. Cậu giãy khỏi bàn tay tội ác của Tống Dục, ngã vào lòng Lâm Dung làm nũng.
“Dì Dung, anh ấy bắt nạt con.”
“Không được bắt nạt Nhạc Nhạc!”
Nhạc Tri Thời thấy Tống Dục im lặng thì càng kiêu ngạo, hùa với Lâm Dung kẻ tung người hứng.
Dòm người kia bị nhéo đỏ cả mặt bắt đầu đi tìm chỗ dựa vững chắc, Tống Dục nhướng mày với cậu: “Nhạc Tri Thời, em được lắm.”
Loài mèo thù dai thiệt á.
Suốt cả buổi tối Tống Dục chả thèm nói chuyện với Nhạc Tri Thời, anh cố ý làm lơ cậu, sau đó dứt khoát bỏ lên phòng, bật máy chiếu, mở phim tài liệu về du lịch. Không lâu sau Nhạc Tri Thời cũng kiếm cớ lên theo, nhưng thấy cửa phòng đóng chặt, nhắn tin cho Tống Dục anh cũng không trả lời, nhỏ giọng gọi cũng không ai đáp. Sau đó cậu dán lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169339/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.