Câu hỏi này khiến Nhạc Tri Thời tỉnh cả ngủ.
Cậu đoán Tống Dục sẽ không trả lời, nên đành tự nghĩ đáp án.
Cho đến giờ, quan hệ giữa họ vẫn là mối tình thầm kín. Nhạc Tri Thời chưa và cũng không thể nói cho bất kỳ người quen nào biết mình là người yêu của Tống Dục. Đối với cô gái gần như là đối tượng xem mắt, con gái giáo viên hướng dẫn có liên quan việc học của anh, cậu càng không thể mở miệng.
“Từ khi hiểu chuyện, em đã ở nhà anh ấy rồi ạ.”
Lý do của Nhạc Tri Thời quá đơn giản khiến Trương Tư Vân nổi tính tò mò: “Hả? Tại sao?”
“Vì ba mẹ em không còn nữa. Ừm… lúc còn sống, ba em là bạn thân của ba Tống Dục.”
“Ôi. Xin lỗi nhé, chị không cố ý.”
Nhìn thấy biểu cảm buồn bã xen lẫn thương cảm trên mặt Trương Tư Vân, Nhạc Tri Thời bỗng thấy trong lòng ngổn ngang.
“Không sao, không có gì. Họ đã mất từ khi em còn bé, em chẳng còn nhớ được bao nhiêu.”
Để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng người khác mà cậu phải nói dối lòng mình, cố gắng giữ nụ cười trên mặt. Nhưng cậu không muốn bị hiểu lầm là em trai nuôi nữa, “Em chỉ sống nhờ thôi, không có quan hệ pháp luật. Chúng em… Chỉ là từ nhỏ đã trưởng thành cùng nhau.”
Từ “chỉ là” diễn tả trước đó, là vì chút tư tâm ích kỷ. Cậu không muốn Trương Tư Vân nghĩ mình thực sự là em trai Tống Dục, nhưng lọt vào tai anh thì những câu trả lời liên tiếp này cứ như đang phân rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169333/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.