Sau khi tạm biệt Nam Gia, Nhạc Tri Thời quên cả chuyện ăn cơm, mơ mơ màng màng trở về kí túc xá.
Đang trong giờ cơm trưa nên kí túc xá chẳng có ai. Mắt của Nhạc Tri Thời rất xót, tinh thần cũng không tốt, đầu đau như sắp nổ tung vậy, cậu định đi tắm nước nóng rồi ngủ một giấc. Nhưng trạng thái tinh thần và vận may của cậu không khác nhau mấy. Tắm đến giữa chừng thì bình nóng lạnh đột nhiên bị hỏng, chỉnh thế nào cũng là nước lạnh. Hết cách, Nhạc Tri Thời đành tắm nhanh cho sạch sẽ, lau khô người rồi mặc quần áo.
Trong lúc đó Tống Dục gửi cho hai dòng tin nhắn cho Nhạc Tri Thời, tin đầu tiên là anh bị gọi ra ngoài đo đất, sau cơm tối không thể tập bóng cho cậu được, tin thứ hai là hỏi cậu đang ở đâu.
Nhạc Tri Thời đã chui vào chăn nhưng vẫn còn lạnh đến nỗi răng va cầm cập vào nhau, tay run run đánh mấy chữ ‘đang ngủ ở kí túc xá’, sau đó cài đặt điện thoại vào chế độ im lặng.
Cậu không biết mình đã ngủ bao lâu, giấc mơ hiện lên mù mịt, động một chút là tỉnh, sau khi tỉnh rất nhanh lại mê man ngủ tiếp, cho nên giấc mơ cũng vỡ tan tành, tất cả đều là kí ức hồi nhỏ, cái nào cũng có liên quan đến Tống Dục. Bất kể trong mơ hay hiện thực, cậu luôn là người đuổi theo người kia, chạy theo đến lúc ngã, nhưng lần nào Tống Dục cũng đứng lại quay đầu đợi cậu, trừ lần cuối cùng.
Anh trai bỏ đi mà không thèm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169300/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.