🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tặng xong bức tranh, Nhạc Tri Thời mới thấy mình vẽ xấu quá trời, cậu hối hận đòi vẽ lại bức khác nhưng Tống Dục không chịu. Thậm chí anh còn không cho cậu cơ hội trau chuốt nữa cơ.

Còn tấm bản đồ địa hình do Tống Dục vẽ thì đẹp cực, vừa sống động vừa chính quy nghiêm túc, xịn xò đến nỗi Nhạc Tri Thời muốn đóng khung treo luôn ở đầu giường.

Đã lâu cậu mới có một giấc ngủ ngon thế này, trong giấc mơ cậu thấy mình và Tống Dục đang cho mèo con ăn thì phía sau bỗng có tiếng kêu quen thuộc, Nhạc Tri Thời quay đầu dòm thấy Quả Quýt đang tức giận gầm gừ, bắt quả tang ngay tại trận.

Mèo méo meo mèo meo~~~~~

Đúng là cơn ác mộng đáng sợ mà!!!

Mãi mới đến ngày nghỉ, nhưng chỉ được mỗi một ngày thôi. Nhạc Tri Thời bị Quả Quýt đạp tỉnh vào sáng sớm, vừa đúng lúc Lâm Dung gọi cậu dậy ăn sáng, cậu mơ màng ôm Quả Quýt xuống lầu thì thấy Tống Dục đã đứng ở cửa mang giày. Nhạc Tri Thời chợt tỉnh táo, cậu lững thững đi qua: “Sao anh ra ngoài sớm vậy?”

Tống Dục gật đầu, cột chắc dây giày: “Ừm, có chút chuyện.”

“Em đi cùng anh được không?”

Tống Dục không từ chối thẳng mà chỉ nói: “Em ở nhà ôn bài đi.”

Nhạc Tri Thời hiểu rất rõ Tống Dục, anh không từ chối thì có nghĩa vẫn còn cơ hội, chỉ cần cậu năn nỉ là được: “Cho em theo với, anh dẫn em theo được hông? Sau khi về em sẽ chăm chỉ làm bài tập, em hứa.”

Giọng Nhạc Tri Thời siêu đáng thương, Tống Dục

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169275/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.