Nhạc Tri Thời vô cùng mong chờ kỳ nghỉ đông nhưng cậu sắp thi lên cấp 3 nên ngày nghỉ ngắn đến đáng thương, tính tới tính lui cũng chỉ có mười bảy ngày thôi. Vừa ở nhà bồi bổ được ba hôm, đã xem như mất gần một phần năm thời gian nghỉ rồi, những ngày tết trôi qua rất nhanh, thoáng chốc số ngày đã bay hơn phân nửa.
Cảm giác đó y như tâm trạng chờ đợi bộ truyện tranh mình thích nhất ra tập mới, còn chưa xem đã ghiền thì đã hết ngang rồi.
Kì nghỉ cũng như thế, vĩnh viễn không bao giờ đủ cả.
Tống Dục trở lại trường sớm hơn cậu một tuần, nên Nhạc Tri Thời phải tự làm bài tập một mình. Buổi tối trước ngày khai giảng, cậu cầm những bài tập nghỉ đông mà mình không biết làm đi đến phòng Tống Dục. Tống Dục đang tắm, Nhạc Tri Thời lượn lờ đứng chờ anh trên tấm thảm mới, tấm thảm này vô cùng mềm mại, lúc ngồi xuống cực kỳ thoải mái và không cảm thấy lạnh mông nữa.
Trong lúc vô tình cậu ngó thấy bên trong chiếc cặp Tống Dục chưa kịp cất, có nhét vài bịch thức ăn cho mèo.
Anh ấy đem thức ăn cho mèo đến trường làm gì nhỉ? Cho bạn sao?
Nhạc Tri Thời cũng lười suy nghĩ sâu, nhân lúc anh chưa tắm xong moi từ túi áo ngủ một cây kẹo mút vị mâm xôi, nhét vào trong cặp anh.
Sau khi khai giảng, học sinh cuối cấp sẽ bắt đầu chạy đua với kỳ thi tuyển sinh, bầu không khí áp lực hơn trước rất nhiều. Mới học một tuần đã bắt đầu thi thử, thành tích được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169271/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.