Suốt hai tuần lễ liên tiếp, phương tiện di chuyển của Nhạc Tri Thời đều là ngồi sau yên xe Tống Dục, tâm trạng chưa bao giờ ổn định như thế. Cậu cảm thấy Tống Dục đưa đón mình đi học, cho mình leo tầng 5 đến phòng tự học là có mục đích, nhưng đầu óc cậu khá đơn giản nên không nghĩ ngợi nhiều.
Bác sửa xe ở cổng trường đã sửa xong xe đạp, nhưng Nhạc Tri Thời vẫn đứng im không nhúc nhích, trong đầu đã giăng đầy lý do chỉ đợi đến ngày Tống Dục đuổi mình thì lôi ra dùng. Đáng tiếc, đến cuối cùng cậu chẳng xài được cái nào cả.
Mùa đông cũng là kỳ thi cuối kỳ, có lẽ sợ bị vượt mặt nên cả hai ập đến cùng một lúc mà không hề báo trước, khiến cho Nhạc Tri Thời trở tay không kịp.
Kì thi sắp diễn ra, nhà trường yêu cầu học sinh lớp 9 học bù nửa ngày thứ 7 trước tuần đầu tháng 3, còn lớp 12 thì một ngày. Ngay cả đội luyện thi Olympic của trường Bồi Nhã được miễn học bù, cũng không may mắn tránh khỏi.
Nhạc Tri Thời muốn ở lại đến trưa, đợi Tống Dực cùng về nhà. Nhưng đang là mùa cúm, trường thống nhất khử trùng phòng học, trừ phòng trúng giờ học ra thì tất cả những phòng khác đều phải khử trùng. Không còn cách nào khác, Nhạc Tri Thời chỉ có thể tự mình về nhà trước.
Cậu đứng ở đầu hành lang, nhắn tin cho Tống Dục để báo tình hình.
Tin nhắn vừa gửi xong, cậu lập tức nhận lại một chữ ‘ừ’ từ anh.
Lâu lắm rồi mới về chung với Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-di-ung-dang-yeu/1169266/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.