“Billy Raven, trò đang nói gì đấy?” Manfred Bloor khệnh khạng đi vào phòng. Tay hắn xách một chiếc cặp táp đen to đùng, nhìn mới cứng.
“Ờ... không ạ. Em chỉ bảo Charlie dịch cuốn sách ra thôi.” Đôi mắt đỏ của Billy chớp chớp sợ hãi.
“Im lặng là vàng, nhớ đó, Billy.” Manfred ngồi vào chỗ của hắn ở cái bàn đối diện.
“Vâng, thưa thầy Man... à ngài.” Billy kịp thời sực nhớ ra Manfred bây giờ phải được gọi là “ngài”.
Dần dần, Phòng Nhà Vua cũng đầy hết. Lysander là người cuối cùng đi vào. Anh đóng cửa lại bằng một cú đá hậu, khiến Manfred nổi trận lôi đình. “Quỷ bắt mày đi, mày không thể cư xử bình thường được sao, Lysander Sage?”
“Cũng còn tùy xem thầy ngụ ý cái gì là bình thường,” Lysander điềm nhiên. “Ý của tôi là không ai trong chúng ta ở đây bình thường cả, đúng không? Thậm chí cả thầy cũng không.”
Bất ngờ quá, Manfred trợn mắt kinh hoàng nhìn Lysander, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn nạt nộ, “Ta thấy mi xấc láo đủ rồi đấy, Sage. Rồi mi sẽ phải trả giá cho lời nhận xét đó. Thôi, ngồi xuống và câm mõm lại.”
Nhún vai, Lysander ngồi xuống cạnh Tancred, và trước những cái nhìn chằm chằm của đám trẻ còn lại trong phòng, anh bày sách vở ra bàn.
Bầu không khí ngột ngạt trong Phòng Nhà Vua mỗi lúc mỗi ngột ngạt hơn. Charlie thấy tối nay cái bọn ngồi hai bên Manfred có vẻ tự mãn một cách đặc biệt. Chúng liên tục đá cho nhau những ánh mắt bí hiểm, và rồi lại trơ tráo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/charlie-bone-5-charlie-bone-va-nha-vua-an-minh/3055449/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.