"Người ta không thể quay về!"
Qua nửa đêm được năm phút, Billy Raven rời khỏi phòng ngủ chung. Charlie tự hỏi liệu nó có thể mang Gabriel tới phòng của bà bếp trưởng và trở về trước khi Billy quay lại hay không.
"Gabriel!" Nó thì thầm, lay vai Gabriel. "Dậy đi! Tới giờ đi rồi."
Gabriel ráng chuồi khỏi giường, lóng ngóng trong bộ đồ ngủ.
"Rồi!" Nó ọ ẹ.
Charlie nắm tay Gabriel và kéo ra khỏi phòng ngủ chung. Chỉ khi ấy nó mới bật đèn pin của bà bếp trưởng lên. Ánh đèn dịu tỏa rõ mọi chi tiết của dãy hành lang dài.
"Chao!" Gabriel thốt lên. "Hết sảy!"
"Theo em!" Charlie thì thào.
Nó bắt đầu đi như chạy, ráng nhẹ nhàng hết sức, trong khi đằng sau nó, Gabriel loạng choạng và vấp lên vấp xuống trong đôi dép lê không vừa chân.
Vừa đúng lúc Charlie tìm được đường dẫn tới cánh cửa tủ dẫn vô phòng bà bếp trưởng, thì Gabriel trông như kiệt sức. Những ngón tay trên bàn tay trái lại bắt đầu thốn trở lại, và cơn đau khiến nó nhức nhối khắp mình.
Charlie không thích xông vô phòng của bà bếp trưởng mà không báo trước, vì vậy nó lịch sự gõ lên cánh cửa tủ.
Có tiếng bước chân lệt xệt đằng sau cánh cửa, và rồi cửa mở ra, kẹt một tiếng.
"Nói mau," bà bếp trưởng gắt, hé mắt nhìn Charlie. "Con làm gì ở đây?"
"Con xin lỗi, bà bếp trưởng," Charlie nói, "Nhưng... "
Đằng sau nó, Gabriel rên lên một tiếng nho nhỏ.
Bà bếp trưởng mở cửa rộng ra hơn một tí. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/charlie-bone-2-charlie-bone-va-qua-cau-xoan-thoi-gian/2259986/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.