Phó Cẩn mở cửa cho Tiểu Xuyên phát hiện hai tay cậu trống trơn, anh nghi hoặc hỏi :
- Cháo đâu?
- Cháo nóng, cô Tiểu Hồng không cho con bê. Cô ấy nói lát sẽ bê lên cho mẹ.
Cậu bé vừa nói vừa bước vào phòng, đôi mắt to tròn tìm kiếm bóng dáng mẹ.
- Ba, mẹ đâu?
- Truyền nước đổ mồ hôi lên mẹ đi tắm.
Giọng anh bình tĩnh đáp lại, mặt không biến sắc mà nói láo. Tiểu Xuyên ngây thơ không rõ, nhưng Sở Uyển trong nhà tắm nghe thấy đã ngượng chín người. Sao anh có thể không biết xấu hổ mà nói với Tiểu Xuyên như thế chứ. Thật xấu xa. Cô khoác vội
áo tắm nhanh mở cửa ra, để tránh anh lại nói linh tinh với bảo bối nhỏ. Cậu bé thấy mẹ ra liền nhanh chân chạy lại.
- Mẹ, mẹ đã đỡ chưa?
- Mẹ đã đỡ nhiều rồi. Cảm ơn bảo bối đã quan tâm mẹ.
Sở Uyển vừa mở cửa ra, Phó Cẩn liền ngửi thấy hương thơm mát toả ra từ người cô. Phía bên dưới anh chưa được thoả mãn liền rục rịch động đậy. Thật muốn đè cô ra làm lần nữa.
Bên kia, hai mẹ con ríu rít nói chuyện không biết suy nghĩ xấu xa của Phó Cẩn.
Do đã hết sốt lên Sở Uyển mang Tiểu Xuyên xuống lầu ăn cháo, bỏ mặc kẻ lưu manh ở lại. Phó Cẩn cũng không so đo, anh vào phòng tắm nước lạnh một hồi mới ra. Khi đang định xuống lầu, chuông điện thoại lại reo lên. Ánh mắt chán ghét nhìn chiếc điện thoại mãi, anh mới bước chân lại bàn nhìn màn hình hiển thị rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/362901/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.