Ngủ một giấc thoải mái, Sở Uyển liền chầm rãi tỉnh dậy. Đậm vào mắt cô là lồng ngực nam nhân đang phập phồng, cô hoảng hốt suýt kêu thành tiếng. Cô liền thấy bản thân mình không khác gì bạch tuộc bám vào Phó Cẩn. Một tay cô ôm eo anh, một tay đặt trước ngực anh, chân cô còn gác lên người anh còn tay anh thì ôm chặt eo cô. Nhẹ nhàng đem chân xuống người anh, tay cũng chậm chậm rời khỏi eo anh, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù tối qua hai người có hôn nhau nhưng đó là ban đêm, giờ sáng mà để tình cảnh như khi nãy có lẽ cô rẽ đất ra mà chui xuống mất. Cố gắng nhẹ nhẹ đem cánh tay anh ra khỏi eo cô, mắt thấy sắp thoát khỏi cái ôm của anh thì trên đỉnh đầu cô vang lên giọng nói:
- Làm gì đấy hửm?
Phó Cẩn biết rõ cô muốn làm gì nhưng anh vẫn cố muốn hỏi. Cô nhìn anh giả vờ cười lấy lòng nói:
- Tôi sợ mình động đậy làm anh tỉnh giấc lên định đem tay anh bỏ ra để anh ngủ ngon.
Cô đã chứng kiến sự vô sỉ của Phó Cẩn nên giờ nín nhịn trước đã. Phó Cẩn nghe cô nói khẽ cười ra tiếng, âm vang có chút lười biếng.
- Thế à, vậy tôi cần phải cảm ơn em mới phải.
Sở Uyển vội vã lắc đầu nói:
- Thế thì không cần đâu, tôi...
Cô chưa kịp nói xong, môi anh đã đáp lên môi cô chặn lại lời cô định nói. Lưỡi anh còn liếm láp khiến A Uyển bừng tỉnh vội vàng thối lui ra sau, bàn tay nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/362883/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.