Sau khi ăn xong, Sở Uyển đem đồ đi rửa sạch sẽ, lúc quay lại đã thấy Tiểu Xuyên ở trong lòng Phó Cẩn ngủ say. Cô cất đồ gọn gàng, thả nhẹ bước chân đến bên hai người rồi ngồi xuống nhỏ giọng nói với anh:
- Anh đem Tiểu Xuyên vào trong lều nghỉ ngơi đi.
Sở Uyển lúc này mới nhớ đến lều, liền đánh mắt nhìn xung quanh thì chỉ thấy một chiếc lều lớn dựng ở đó không còn chiếc lều nào khác. Cô liền vội vàng hỏi:
- Anh chỉ đem một chiếc lều ư?
Do chăm chú chuẩn bị bữa trưa lên cô không để ý anh dựng mấy cái lều. Giờ nhìn lại chỉ có một cái, vậy cô nằm đầu chứ? Nhìn mặt mày Sở Uyển nhăn nhó, Phó Cẩn vẻ mặt bình tĩnh đáp lại:
- Trong nhà chỉ còn một cái lều này.
- Vậy tôi ngủ đâu chứ?
Sở Uyển hấp tấp liền đem lời trong lòng nói ra luôn. Biết cô không thích ngủ chung với mình, tâm tình Phó Cẩn liền buồn bực, khí thế lạnh lẽo toả ra:
- Sợ ngủ cùng tôi, tôi làm gì cô hửm?
Sở Uyển nghe vậy liền vội vàng lắc đầu phủ nhận:
- Ý tôi không phải thế, tôi..
- Ý cô thế nào?
Giọng anh trầm thấp lạnh lẽo vang lên, Sở Uyển bối rối liền nói đại:
- Tôi sợ bản thân ngủ hỗn làm ảnh hưởng đến hai người.
Phó Cẩn biết cô chỉ tìm cớ, nhếch môi cười khểnh nói:
- Tôi ngủ rất say hơn nữa lều rất rộng.
Anh đã nói đến vậy rồi mà cô còn nói nữa thì sẽ thành ra cố ý gây sự mất. Hơn nữa, giờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/362879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.