Chu Vân nhìn bóng dáng nam nữ cười cười nói chuyện đang bước đi, khuôn mặt liền vặn vẹo cau có. Từ khi nào, có phụ nữ bên cạnh Phùng Trọng mà cô ta lại không biết. Bước chân vội vã, Chu Vân cao giọng gọi:
- Phùng đại ca
Hai người đang nói chuyện nghe thấy tiếng gọi liền dừng bước chân, quay đầu lại nhìn. Cô gái đang chạy đến mặc chiếc váy cách tân xanh nhạt dài, dáng người nhỏ nhắn khuôn mặt thanh tú dễ nhìn. Phùng Trọng liền nhận ra người chạy đến là học muội Chu Vân. Chu Vân bước đến gần liền nhận ra người phụ nữ này vậy mà là Sở Uyển, cô ta sao lại ở đây. Sở Uyển nghi ngờ nhìn Chu Vân, có vẻ cô gái này không thích cô thì phải. Phùng Trọng nhìn Chu Vân ôn hoà hỏi:
- Chu Vân có chuyện gì sao?
Chu Vân cười ái ngại, giọng ngọt ngào nói:
- Em nhìn thấy bóng người giống anh liền gọi không ngờ là anh thật. Đây là ai vậy Phùng đại ca?
Cô ta giả bộ ngây thơ hỏi. Phùng Trọng cười nói:
- Đây là Sở Uyển bạn học cấp ba cùng anh, cô ấy đến đây mua chút dược liệu nên liền gặp. Còn đây là Chu Vân học muội của anh.
- Ồ hoá ra là chị Sở Uyển sao?
Sở Uyển nghe giọng điệu có vẻ quen biết của cô gái, cô chỉ mỉm cười đáp lại:
- Cô quen biết tôi sao?
- Biết chứ, em có bạn học học cùng đại học với chị, cậu ấy suốt ngày nói về chị thôi.
Chu Vân miệng mỉm cười nhưng trong lòng lạnh lẽo, sao cô ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/362873/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.