Vú Trương nhìn đống đồ Dạ Nam mang vào, vừa cất vừa cằn nhằn nhỏ:
- Mua nhiều đồ thế làm gì? Đúng là đồ phụ nữ phá của. Mấy ngày thiếu gia ở đây thì ngoan ngoãn, không có nhà liền hiện nguyên hình.
Sở Uyển cất đồ xong thì đi xuống phòng bếp, cô chỉ nghe thấy tiếng rầm rì của vú Trương, Sở Uyển không để ý, chỉ nhíu mày nói:
- Trưa nay, cháu sẽ nấu cơm cho Tiểu Xuyên.
Vú Trương nghe cô nói cũng không quay đầu vẻ mặt quái gở thấp giọng cộc cằn thô lỗ đáp:
- Vâng thiếu phu nhân.
Sở Uyển lười để ý, cô ra ngoài phòng khách luôn. Ngồi bên cạnh con trai, Sở Uyển cười xoa đầu cậu bé nói:
- Giờ con ở đây chơi một mình nhé, mẹ đi nấu đồ ăn ngon cho con được chứ!
Tiểu Xuyên liền gật đầu đồng ý, Sở Uyển nhìn Tiểu Hồng đang lau đồ liền dặn:
- Tiểu Hồng, em để ý thằng bé cho chị nhé! Chị đi nấu cơm cho thằng bé ăn.
Tiểu Hồng liền nhanh chóng đáp ứng, cô liền an tâm đi nấu.Vào bếp, Sở Uyển vò gạo cắm cơm xong xuôi, cô mới bắt đầu lấy những nguyên liệu nấu ăn ra để làm. Ngày thường ăn cơm cô để ý thấy cậu nhóc này có khẩu vị rất rõ ràng như thích ăn cay ăn chua mà cũng vô cùng thích ăn ngọt, thích ăn củ quả nhưng lại không thích rau xanh, thích ăn đồ nhạt chứ không ăn mặn. Dựa vào đó, Sở Uyển liền làm những món cậu bé khoái khẩu. Bận rộn trước sau một hồi cuối cùng cũng làm xong bữa trưa cho con trai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/277010/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.