Công ty Phó thị
Bầu không khí chìm trong im lặng chỉ có tiếng mở giấy, tiếng kí bút. Bỗng chiếc điện thoại trên bàn vang lên, Phó Cẩn rời mắt nhìn sang thấy tên hiển thị trên màn hình anh bình tĩnh chấp nhận cuộc gọi, giọng điệu hờ hững vang lên:
- Mẹ, có chuyện gì sao?
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói nữ du dương nhẹ nhàng:
- A Cẩn, mẹ nghe nói A Uyển về nước rồi.
- Vâng
- Trở về là tốt, con bé ở nước ngoài cũng nhiều năm, hôm nào con rảnh dẫn con bé qua Phó gia mấy năm không gặp chúng ta đều rất nhớ con bé
Anh rũ mắt hồ ly xuống giọng bình thản đáp ứng:
- Để cuối tuần con và cô ấy sẽ về ạ
- Được, vậy con làm việc đi mẹ cụp máy trước.
Giọng điệu vui mừng bà Phó vang lên xem ra tâm tình rất vui vẻ. Cúp máy xong, anh liếc nhìn điện thoại, quan hệ của anh và mẹ vẫn luôn như thế. Bà rất hỏi han ân cần nhưng chỉ là kiểu quan tâm hời hợt, từ nhỏ anh đã nhận ra điều này rồi. Nhiều lần, nên anh cũng hờ hững tiếp nhận. Đối với anh có cũng được không có cũng chẳng sao. Xoa nhẹ thái dương một lúc, anh tiếp tục công việc, còn rất nhiều dự án anh phải làm.
Biệt thự Cẩn Chi Viên
Sau khi ngủ trưa một lúc cùng Tiểu Xuyên, Sở Uyển xuống lầu. Cô đi đến phòng ăn chỉ nhìn người phụ nữ trung niên dáng người cao béo đang ăn bánh, thấp giọng bảo:
- Vú Trương, phiền bác gọi hộ tôi bác sĩ Trần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/277005/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.