Sáng sớm, theo thói quen Thương Linh tỉnh dậy sớm nhất, cô cẩn thận rời giường. Vệ sinh cá nhân xong liền xuống lầu chuẩn bị đồ ăn sáng. Đang bận bịu trong bếp, bỗng cô nghe thấy tiếng cửa lạch cạch rồi tiếng giày cao gót vang lên. Tò mò, Thương Linh vừa lau tay vào tạp dề vừa bước ra phòng khách. Xuất hiện trước mặt cô là người phụ nữ xinh đẹp khoảng hai mấy tuổi, ăn mặc thời thượng. Đặc biệt, dáng vẻ quen thuộc căn nhà khiến Thương Linh có chút sững người. Cô thấp giọng hỏi :
- Cho hỏi cô là ai thế?
Nhìn biểu cảm của cô bé trước mặt, mẹ Tư Nam biết bà làm cho cô bé hiểu lầm. Nhưng bà ấy vẫn ung dung ngồi xuống ghế, bình thản nói :
- Tôi là chủ nhân của căn nhà này.
Lòng cô chua xót. Cố gắng thu nước mắt ngược lại, giọng có chút run rẩy đáp lại :
- Thật xin lỗi, tôi... tôi
Thương Linh đang cố gắng tìm lý do giải thích thì giọng Từ Nam vang lên :
- Mẹ, mẹ đừng hù cô ấy nữa.
Nghe anh nói, đôi mắt cô mở lớn kinh ngạc nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt. Mẹ? Mẹ của Từ Nam? Sao lại trẻ vậy?
Mẹ Từ Nam ngẩng lên nhìn con trai, bỗng phát hiện cô bé trong lòng anh. Mắt bà ấy trừng lớn, giọng run run :
- Tiểu Nam, cô... cô bé này...
Nhìn mẹ nói cà lăm, Từ Nam vừa ôm Yên Yên ngái ngủ đi xuống vừa ung dung nói :
- Con gái con. Yên Yên chào bà nội.
- Cháu chào chị bà nội.
Yên Yên đang mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-va-hanh-phuc/1830774/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.