Một tuần trôi qua phía bên Minh Hạo không hề có động tĩnh gì khiến Lăng Khải càng lo lắng hơn. Với tính cách của Minh Hạo thì không ra tay ngay ngày hôm sau đã là lạ lắm rồi, giờ đây qua một thời gian dài rồi mà chưa có gì xảy ra, cậu nghĩ chắc chắn hắn đang ấp ủ mưu kế gì đó.
Nhìn dáng vẻ căng thẳng của Lăng Khải suốt một tuần qua, Vũ Lâm ngoài thuê thêm người canh giữ nghiêm ngặt quanh nhà cùng liên tục trấn an Lăng Khải thì không biết phải làm gì hơn. Anh biết với thực lực bây giờ của mình để đối đầu với Minh Hạo là không đủ, thậm chí còn quá liều lĩnh. Thế nhưng anh không thể mở miệng nhờ người của Hạ gia.
"Tiểu Lăng, em nghe anh, bình tĩnh lại đi, anh đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Xin lỗi em, vì vướng thêm mấy việc nên mình không về Mỹ đúng ngày như dự kiến được, khiến em phải lo lắng thêm, xin lỗi." Nói rồi nhẹ nhàng ôm Lăng Khải vào lòng, hôn lên tóc cậu, mong muốn việc này sẽ làm cậu bớt lo lắng hơn.
Lăng Khải vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của Vũ Lâm, gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng sâu trong lòng sự sợ hãi và lo lắng vẫn không thể nào đè nén được.
"Tối nay anh có việc sẽ đi ăn cùng đối tác, em cứ ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm đi nhé, không cần chờ anh đâu. Nếu việc bàn bạc hôm nay thuận lợi thì ngày kia mình có thể về bên kia rồi."
"Vâng, anh đừng uống nhiều rượu quá."
"Tuân lệnh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-yeu/1384632/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.