Minh Hạo điên cuồng đi tìm Lăng Khải hai ngày nay, hắn tin chắc là Giang Kiệt nói dối, thế nhưng chưa có bằng chứng xác thực nào để nói là y làm. Minh Hạo đã cho người đăng nhập vào máy quay chỗ mà Giang Kiệt bảo đã thả Lăng Khải nhưng trùng hợp máy quay ở đấy đã bị hỏng, hoàn toàn không ghi lại được bất cứ cái gì.
Hai ngày nay Minh Hạo ngủ rất ít, hắn đã huy động toàn bộ người để tìm kiếm cậu nhưng đều không có kết quả. Hắn cũng nghĩ mình đã điên rồi. Minh Hạo hắn là một người lạnh lùng, chưa bao giờ bị chi phối bởi những việc cỏn con bao giờ. Vậy mà giờ đây mỗi khi nghĩ đến người con trai mềm mại trong lòng kia đã biến mất làm lòng của hắn không kiềm chế được khẽ run rẩy.
Hắn phải chấp nhận một sự thật.
Hắn sợ mất cậu, sợ đến phát điên rồi.
Tối ngày thứ hai sau khi Lăng Khải mất tích, Minh Hạo nằm trên giường, khắp căn phòng lăn lóc đầy chai rượu, miệng liên tục lẩm bẩm tên Lăng Khải.
----------------
Vũ Lâm đưa Lăng Khải về nhà giúp cậu xoa thuốc, nói chuyện vài câu nhưng Vũ Lâm cũng lờ mờ đoán được một số chuyện, có lẽ hiện tại trí não của Lăng Khải không được bình thường cho lắm. Cách nói chuyện và cư xử đều giống như một người chưa trưởng thành.
Thế nhưng có một điều Vũ Lâm suy đoán chắc chắn, nguyên nhân gây ra chuyện này ít nhiều có liên quan đến tên Minh Hạo kia. Anh biết hắn chả phải loại tốt đẹp gì, lúc nào cũng chỉ biết tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-yeu/1384621/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.