Hạ Chấp Ngộ đi đến trước két sắt trong phòng rồi ấn mật mã mở ra, bên trong có một cái bát vàng.
Tuyên Tịnh ở bên ngoài vẫn còn đang bới lông tìm vết, chợt nhìn thấy Hạ Chấp Ngộ đi ra, đưa cái bát vàng cho Tống Tương Niệm.
"Lấy cái này đựng nước."
Cô tiếp lấy, nặng đến nỗi suýt chút nữa thì không đỡ được, xem ra là vàng thật.
"Hạ Chấp Ngộ, cô ta bắt nạt em."
Tống Tương Niệm rót đầy bát nước rồi dùng hai tay bưng tới, đưa đến trước mặt Tuyên Tịnh. "Mời."
Hạ phu nhân ra ngoài du lịch có sở thích cùng nhóm chị em bạn dì của mình mua mấy thứ rất kỳ quái. Vừa nghe nói cái bát vàng này đã được khai quang, có thể dùng làm bảo vật trấn trạch, liền mua cho chị em hai người Hạ Chấp Ngộ mỗi người một cái.
Tuyên Tịnh đánh mắt qua, thấy được vẻ mặt không có ý tốt của Hạ Chấp Ngộ, "Không uống."
"Vừa nói khát nước còn gì?"
"Bát này xấu xí chết đi được."
Hạ Chấp Ngộ tiếp lấy chiếc bát trên tay Tống Tương Niệm đặt lại bàn nhỏ uống trà, "Xem ra đâu có khát nước."
"Hạ Chấp Ngộ! Cô ta là ai hả? Vì sao anh nói giúp cô ta!"
"Hoặc là bây giờ uống cạn bát nước này, hoặc là ra khỏi đây, từ giây phút này đừng nghĩ bước được vào cửa nữa."
Tống Tương Niệm đoán Tuyên Tịnh kiêu ngạo như vậy nhất định là sẽ quay lưng rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng không ngờ cô ta lại gồng tay cầm bát nước lên.
Tuyên Tịnh uống được một nửa, mặt mày nhăn nhó, "Nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/220426/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.