Tống Tương Niệm nằm trên giường, mắt dõi theo từng giọt nước nhỏ xuống.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa truyền đến. "Giường số 48."
Cô quay đầu sang, nhìn thấy một nhân viên phục vụ mặc đồng phục ghi 'Cháo Tiểu Hoàng' đi vào, người này đi đến trước giường của Tống Tương Niệm, "Cháo của quý khách ạ."
"Cảm ơn."
"Chúc quý khách dùng ngon miệng."
"Xin hỏi có phải là một người đàn ông rất đẹp gọi cho tôi không ạ?"
Nhân viên phục vụ kia cảm thấy Tống Tương Niệm dùng từ này để miêu tả thật không tồi, "Đúng, đúng là rất đẹp, bạn trai của chị ạ?"
"Không, không phải." Sao ai cũng liên tưởng hai người họ đến cái quan hệ này thế nhỉ.
Hạ Chấp Ngộ về đến nhà, thấy Tống Tương Niệm còn chưa mang túi xách đi, nhịn không được lại bóp con thỏ mấy cái.
Đến tối muộn thì Tống Tương Niệm hạ sốt, cả người khoan khoái đi hẳn. Cô gọi điện cho Tống Toàn An, không mong gì ông ta sẽ tới, nhưng ít nhất cũng phải báo trước cho ông ta một tiếng.
Thế nhưng gọi mấy lần đều không kết nối được, không biết lại say rượu nằm bất tỉnh ở xó nào rồi.
Phòng bệnh này có ba giường, hai giường bên cạnh đều có người nằm, ồn ào náo nhiệt.
Tống Tương Niệm không có khẩu vị, ăn hai miếng cháo đã thôi. Cô uống thuốc đặt trên bàn rồi nằm xuống ngủ.
Có lẽ là vì uống thuốc nên hôm nay Tống Tương Niệm ngủ rất say, sáng sớm mở mắt bỗng từ đâu xuất hiện một người phụ nữ lạ hoắc đứng trước cửa sổ, dọa cô sợ đến mức trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/220422/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.