May là Tống Tương Niệm đã nhanh chân chuồn đi từ sớm, nếu không chắc chắn là bị túm cổ không thể nghi ngờ.
Trước ngực áo cô cài một chiếc bảng tên ghi Tống Toàn An, ảnh thì vẫn là khuôn mặt cô, nhờ vậy mà mới trót lọt trà trộn được vào đây.
Cô gọi điện cho Tống Toàn An nhưng bên kia tắt máy, chẳng biết là đã say rượu chết ở xó nào.
Tống Tương Niệm đi thẳng lên tầng năm, cuộc thi tranh thêu Tô Châu này quy mô thực lớn, bởi vì ba năm mới tổ chức một lần nên từ sớm đã được các phương tiện truyền thông tuyên truyền rầm rộ.
Hôm nay đã là ngày thứ bảy trong chuỗi quy mô của cuộc thi, toàn bộ người ở đây đều nín thở chờ đợi cái tên sẽ được xướng lên cho giải 'Kim Tú' danh giá.
(*) Bên Trung hay có mấy cái giải Kim Kê Kim Tượng Kim Ưng Kim Mã v.v... ấy, ở đây "tú" nghĩa là thêu, dị thui
"Xin chào, mời đi lối này ạ."
Cô gái phụ trách tiếp đón khách mời đi đến, đưa Tống Tương Niệm về phía ghế ngồi.
"Không cần, tôi không. . . . . ." Cô chỉ đến tìm người.
"Sắp đến phần đánh giá tác phẩm dự thi rồi," người có thiệp mời mới vào được đây, cô ấy đương nhiên sẽ không nghi ngờ Tống Tương Niệm, "Xung quanh có rất nhiều người bên truyền thông, nếu chị cứ đứng như vậy. . . . . ."
Tống Tương Niệm xoay người muốn rời khỏi đây, nhưng cánh cửa phía sau đã bị bảo vệ đóng lại, cô chỉ đành ngoan ngoãn đi theo cô ấy vào trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/220413/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.