Cô vừa bật rồi lại tắt đèn, người bên dưới chắc chắn đã biết cô có ở nhà.
“Tốt nhất là mau cút đi, đừng có ảnh hưởng đến người khác!”
Hai tay che ở tai áp chặt hơn nữa, nhưng dù thế thì vẫn nghe thấy rõ ràng tiếng mắng chửi từ bên dưới truyền đến.
“Ngày mai bọn tao lại đến, Tống Toàn An một ngày còn chưa sa lưới, con gái của ông ta cũng đừng mong được sống yên ổn.”
Tống Tương Niệm cắn chặt răng, mặc cho bọn ở bên dưới chửi rủa.
Một hồi lâu sau, khi cô tưởng rằng bọn chúng đã đi rồi, vừa ngồi dậy chuẩn bị đi xuống thì lại có tiếng kính vỡ như muốn rạch thủng màng nhĩ.
Nhưng lần này là ở tầng trên, thủy tinh vỡ rơi xuống, lọt cả vào phòng của Tống Tương Niệm.
“Có bệnh à, ném cửa kính nhà ông đây làm gì! Mẹ nó ông đây phải báo cảnh sát!”
Bên dưới thoáng chốc yên tĩnh, nhưng rất nhanh chuông chửa nhà cô lại vang lên như đòi mạng.
“Ra đây, tao biết mày đang thức, ra đây cho tao!”
Tống Tương Niệm kéo chăn lên cao che kín đỉnh đầu, đến tìm là một người đàn ông hung dữ, vợ anh ta phải chạy theo khuyên can, “Anh làm cái gì đấy, có chuyện thì mai rồi nói, làm phiền người trong khu......”
“Ông đây đang ngủ ngon thì bị dọa sợ gần chết, không tìm nó thì tìm đứa nào?”
Động tĩnh quá lớn, đánh thức cả những người hàng xóm xung quanh.
Hành lang vốn đã chật hẹp hiện tại đứng chật kín người, tên đàn ông kia hung hăng đá mấy cái lên cánh cửa, khu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118901/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.