Nhưng đó là số tiền cứu mạng con gái bà ta, dù thế nào bà ta cũng không thể để cho bọn họ đòi lại. “Tôi thật sự không hiểu cô đang nói gì.”
“Tôi đúng là con gái của ông ấy sao?” Tống Tương Niệm hỏi.
Nếu như đúng, vì sao cô lại bị phân biệt đối xử như vậy?
Người phụ nữ nhìn sang Tống Tương Niệm, sau đó hơi trốn tránh ánh mắt của cô, nhanh chóng giả vờ giận dữ. “Cô chính là đứa con riêng đó của ông ta? Cô đến đây làm gì? Muốn xem thử mẹ con chúng tôi chết chưa hay sao?”
Trong phòng còn có giường bệnh khác, nghe thấy ồn ào bên này thì thì vén rèm nhìn sang.
Người phụ nữ chỉ thẳng vào mặt Tống Tương Niệm, “Lúc trước là người mẹ không biết xấu hổ của cô dụ dỗ ông ta? Nếu không phải vì ông ta muốn đưa tiền cho con hồ ly tinh đó thì sao có thể xảy ra cơ sự này?”
Tống Tương Niệm đến một câu phản bác cũng không thể nói ra, “Bà đã từng gặp mẹ tôi rồi sao?”
“Tôi nhổ vào! Cô ta là cái thá gì mà tôi phải gặp?”
Tống Tương Niệm vẫn luôn nghĩ bản thân được sinh ra từ khe đá, chí ít thì Tống Toàn An chưa từng nói một câu về hồi nhỏ của cô.
“Cậu muốn tìm Triệu Lập Quốc đúng không?” Người phụ nữ xông đến trước mặt Tống Tương Niệm, ngón tay suýt nữa thì chọc vào mặt cô, “Hỏi cô ta đi, hỏi mẹ cô ta ấy, bọn chúng mới là một gia đình!”
Hạ Chấp Ngộ bắt lấy cổ tay người phụ nữ hất ra, theo bản năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118893/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.