Có người bấm chuông cửa, Tống Tương Niệm nghĩ là cảnh sát đã tới.
Hạ Chấp Ngộ đi ra mở cửa, nhìn thấy mấy người đứng bên ngoài.
Hắn hiện tại không đeo mặt nạ, lạnh lùng lên tiếng, “Mấy người tìm ai?”
“Chào Hạ tiên sinh, chúng tôi đến đây để xử lý sự việc đáng tiếc vừa xảy ra.”
“Có gì mà phải xử lý? Tôi đã báo án rồi.”
Mấy người kia nhìn qua đều rất trẻ, nghe hắn nói vậy thì nhìn nhau, “Không đảm bảo được an toàn là lỗi ở chúng tôi, nhưng chuyện này hoàn toàn là ngoài ý muốn......”
“Ngoài ý muốn?” Hạ Chấp Ngộ cười lạnh, “Ai nói với mấy người như vậy?”
“Hạ tiên sinh, chúng tôi muốn nói chuyện với vị tiểu thư vừa rồi, không biết có tiện không ạ?”
“Không tiện,” Hạ Chấp Ngộ từ chối thẳng thừng, “Cô ấy bị dọa sợ, hiện tại không muốn gặp người ngoài.”
Phía tổ chức hoạt động lần này không muốn làm lớn chuyện, nhưng cũng không muốn nhận trách nhiệm, có lẽ vì thế mới chỉ phân mấy thực tập sinh qua đây.
“Chuyện này báo cảnh sát thì cả hai bên đều không có lợi......”
“Vậy ý trong lời của cậu là, kẻ đẩy người vẫn có lý, đúng không?”
Một người trong nhóm đó nóng nảy muốn giải quyết cho xong chuyện này, lý luận bộp chộp không suy nghĩ, “Chị ấy cũng không nhìn thấy là ai đẩy đúng không ạ? Dù cảnh sát đến đây cũng không thể điều tra ra......”
Hạ Chấp Ngộ đóng mạnh cửa, mặc kệ bọn họ bấm chuông bao nhiêu lần cũng không ra mở nữa.
Tống Tương Niệm nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa, “Tôi có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118879/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.