Nhưng dù vậy thì Hạ Chấp Ngộ vẫn rất lịch sự lên tiếng chào hỏi.
"Chú ạ, không biết Tương Niệm có ở nhà không?"
Tống Toàn An không nhìn thẳng vào mắt Hạ Chấp Ngộ, dùng giọng nói như đài radio bị rè đáp, "Không có."
Tống Tương Niệm làm xong thức ăn, mở cửa phòng bếp đi ra, "Sao không bật điện thế?"
Cô bê đồ ăn ra bàn, nhìn thấy khuôn mặt của Hạ Chấp Ngộ trên màn hình.
Tống Tương Niệm nhanh chóng cầm điện thoại lên, "Sao ba không gọi con?"
Tống Toàn An u ám nhìn cô, không đáp.
Tống Tương Niệm cầm điện thoại đi vào phòng ngủ, đóng cửa cẩn thận xong mới lên tiếng. "Tiểu Hạ tiên sinh đã ăn tối chưa?"
"Lát nữa ăn."
Phía Hạ Chấp Ngộ cũng tối om, Tống Tương Niệm ngồi xuống mép giường, "Anh đang ở đâu thế? Yên tĩnh quá."
"Trên đỉnh núi." Hạ Chấp Ngộ xoay camera một vòng, Tống Tương Niệm nhìn thấy cánh đồng, còn có một con đường nhỏ quanh co.
"Trời tối thui rồi, anh mau vào phòng đi, không an toàn."
Hạ Chấp Ngộ kéo mũ lông đội lên, khuôn mặt bị che mất một phần càng thêm bí ẩn quyến rũ, hơn nữa khuôn mặt hắn trời sinh đã nhỏ, thật sự khiến cho rất nhiều cô gái phải ghen tị.
"Hôm nay tôi tìm được hai chiếc khăn rất đẹp ở một nhà nọ, cho em xem thử."
Hạ Chấp Ngộ cẩn thận lấy một chiếc khăn tay từ trong túi ra, nhìn qua đã khá sờn cũ. Hắn mở ra rồi đưa đến trước camera, Tống Tương Niệm không nhìn rõ lắm mặt thêu trên đó, "Lần này thu hoạch được nhiều không?"
"Rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tuong-ngo/1118872/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.