Từ lúc Đan Tâm mang thai cô luôn được chồng và hai con chăm lo hết mực chẳng phải làm gì. Cô bị thai nghén nhưng nhờ có chồng con động viên nên Đan Tâm ăn uống được rất nhiều và nhanh chóng vượt qua kì nghén. Ba mẹ Đồng thì vui khỏi nói cứ đi đi về về thăm con dâu. Giờ có cô, Phương Diễm, Lệ Ái, Thuỳ Ân mang thai nên mọi sự tập trung đều dồn về bốn cô, ai cũng mong chờ ngày các bé con ra đời, chồng thì cầu trời khẩn phật ban công chúa xuống để mình cưng chiều chứ con trai nữa thì lại mất vợ.
Đan Tâm đang ngồi trước đàn dương cầm, lâu rồi cô không chơi lại nên có chút nhớ những giai điệu êm ái của từng phiếm đàn, tay cũng theo đó mà đàn ra một đoạn nhạc. Đồng Thiên Vũ đưa hai con trai sang nhà Hàn Chấn Phong chơi vài hôm trở về nghe tiếng đàn khoé môi cong lên. Anh theo giai điệu du dương đến phòng đàn tìm Đan Tâm. Từ phía sau nhẹ ôm lấy vợ, giọng nói ấm áp trầm thấp vang lên:
“Sao không nghỉ ngơi lại chạy ra đây?”
Đôi bàn tay lả lướt trên phím đàn trắng đen đánh lên những giai điệu cuối cùng. Nhẹ đóng nắp đàn lại đầu hơi nghiêng ra sau nhìn ngắm sóng mũi cao thẳng tắp của người đàn ông, đôi môi đỏ ánh lên nụ cười dịu dàng khẽ cất tiếng:
“Đưa hai tiểu quỷ kia đến Hàn gia xong rồi ạ?”
“Ừ, cho hai đứa nó đi chơi vài ngày đi ở nhà nhức đầu lắm vợ à!”
Đan Tâm tựa vào khuôn ngực rắn chắc phía sau, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-tinh-yeu-ong-xa-qua-tuyet-tinh/365841/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.