Edit: Tiểu Ma Bạc Hà-
-Beta: Yue Yue-
Khóe môi Đông khẽ nhếch, ý cười như có như không, Cẩm vừa thấy nụ cười kia liền bắt đầu sợ hãi, nụ cười kia quen thuộc với anh đến mức nào, khi Đông bị bắt ở lại nhà họ Cẩm, một lòng muốn chết đã cười nụ cười này, trong quá trình giải độc khi biết mình không thể chống đỡ được nữa cậu cũng cười nụ cười này, đó là nụ cười từ bỏ tất cả không còn quan tâm bất kì thứ gì nữa…
Cẩm vội vàng gọi một tiếng: “Đông…”
Đông hoàn toàn không nhìn anh, tầm mắt cậu dừng ở phía trước thản nhiên nói: “Tôi không phải là lợi thế của bất kì người nào cả, cũng không muốn bị bất kì người nào lợi dụng để uy hiếp…” Nói đến đây, cậu ngẩng đầu nhìn Tự Phương, khẽ cười: “Anh Thành Nhất, anh muốn cứu Kính Ngôn, chỉ có thể tự mình nghĩ cách thôi.”
Nói xong cả người ngả về phía trước, ai cũng không ngờ Đông lại quyết tuyệt như vậy, tuy phản ứng của Tự Phương rất nhanh giật con dao lại nhưng trong tiếng gọi sửng sốt của mọi người con dao kia vẫn đâm thẳng vào ngực Đông.
Người hồi hồn nhanh nhất là Cẩm, anh gọi to một tiếng: “Đông…” Liền vội vàng chạy tới.
Tự Phương thấy Cẩm chạy tới theo bản năng đưa tay ghìm cổ Đông hét: “Đừng qua đây.”
Cẩm không xông tới nữa nhưng bước chân vẫn không ngừng lại, cái gì anh cũng không để ý nữa, lửa giận đã bao phủ cả người anh như tu la bước ra từ địa ngục.
Từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796482/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.