Edit by Tiểu Ma Bạc Hà
Cẩm ngồi trên ghế nhìn vẻ mặt cậu khi ngủ, anh khẽ thờ dài: “Em biết không? Lần này em đã tổn thương tôi rất nhiều…”
Anh đốt một điếu rồi lại một điếu thuốc, thẳng đến khi ánh nắng chiếu sáng rực rỡ, điếu thuốc cuối cùng trên tay Cẩm mới bị dập tắt. Giọng anh trở lại lạnh lùng thâm trầm: “Nếu tôi cho em trái tim, cho em tình yêu em đều không cần, vậy thì em cứ không cần đi! Bắt đầu từ bây giờ, em cứ là một người làm thấp kém trong nhà này đi!”
Cẩm gọi tiểu Mộ vào, tiểu Mộ đã dọn dẹp phòng của Đông xong từ sớm, vừa vào đã thấy Đông vẫn còn ngủ say sưa liền hỏi: “Bây giờ đưa Đông Sơn thiếu gia về phòng của anh ấy sao?”
“Không cần.” Cẩm bình thản nói: “Đi dọn dẹp lại một phòng của người giúp việc cho cậu ta, sau này cũng không cần phải gọi cậu ta là thiếu gia nữa.”
Tiểu Mộ há hốc miệng, một lúc sau mới kịp phản ứng: “Cơ thể Đông Sơn thiếu gia vẫn chưa hồi phục lại như cũ…”
Cẩm hừ một tiếng: “Đã có sức chạy trốn rồi, cậu còn lo cho cơ thể cậu ta làm gì?”
“Nhưng mà Đông Sơn thiếu gia anh ấy…”
Cẩm lạnh lùng cắt đứt lời của tiểu Mộ: “Cậu ta hoàn toàn không thích làm một thiếu gia, chẳng kẽ tôi phải đi cầu xin cậu ta sao?”
“Thật ra anh Đông Sơn là một người tốt…” Tiểu Mộ cúi đầu, tuy đã sửa lại xưng hô nhưng vẫn chứa đầy tôn kính như cũ: “Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796373/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.