Để báo qua một bên, nhìn chằm chằm Đông một lúc lâu Cẩm mới đột nhiên hỏi: “Hai ngày nay tâm trạng em không tốt sao?”
Đông giương mắt nhìn Cẩm một lát, không đáp lại.
Cẩm lại không muốn bỏ qua, nói tiếp: “Không phải mọi chuyện đã rất thuận lợi sao?”
“Ừ.” Cuối cùng Đông cũng mở lời: “Phải nói là quá thuận lợi mới đúng! Làm cho người ta không hề có cảm giác chân thật.”
Cẩm áp sát, cắn lên môi cậu một cái. Thấy Đông bị đau nhíu mày mới cười nói: “Có chút cảm giác chân thật nào không?”
Đông liếc xéo Cẩm, lạnh nhạt mắng: “Cảm giác chân thật thì có, chỉ là tâm trạng lại càng thêm không tốt.”
Cẩm bật cười, vuốt cánh môi đã thoáng ửng đỏ của Đông sau đó nghiêm mặt nói: “Đối phó với người thân của mình nên trong lòng em có chút khổ sở thôi! Em muốn dừng tay lúc nào cũng được, Hội Tam Hoàng vẫn chịu nổi tổn thất nhỏ này.”
“Người thân?” Đông hừ lạnh: “Chắc hẳn bọn họ chưa từng xem tôi là người thân. Nếu đối phó với người hợp tác cũ khiến anh thấy khó xử, vậy thì quên đi!”
Đông… hơi nhấn mạnh chỗ ‘người hợp tác cũ’, sao Cẩm có thể không hiểu. Anh nhẹ giọng thở dài, ngón tay đang để ở khóe mắt Đông nhanh chóng búng vào giữa trán cậu: “Chỉ là tôi không muốn nhìn thấy em khổ sở thôi.”
Cậu nhìn Cẩm, ánh mắt cực kì lạnh nhạt, khóe môi hơi cong: “Không muốn tôi khổ sở sao? Vậy thì tại sao bây giờ tôi lại ở đây?”
Cùng hợp tác với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/2796355/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.