Tiểu Ma Bạc Hà
Rời khỏi phòng, Cẩm không nhịn nổi nắm chặt tay lại.
Cậu… Thật sự đã quên tất cả sao?
Đó là lần đầu tiên anh bỏ mặc lái xe và vệ sĩ thành công, tuy rằng chỉ có mười mấy phút đồng hồ ngắn ngủi…
“Này, cởi áo khoác của cậu ra!”
Từ trước đến nay không ai dám dùng giọng điệu này để nói với anh, Cẩm liếc nhìn người vừa liều mạng lên tiếng đang ngồi chồm hổm trong góc kia.
Xem ra tuổi nhỏ hơn anh một chút, ngũ quan nho nhỏ tinh tế, hơn nữa còn có đôi mắt hẹp dài, chăm chú nhìn lên cao có vẻ cực kì xinh đẹp.
Cậu bé ôm một con mèo nhỏ, thân mình nho nhỏ nằm trong ngực cậu run rẩy lạnh lẽo.
Nhìn thấy Cẩm không hề cử động, giọng nói cậu bé kia vô cùng mất kiên nhẫn: “Cậu là người của gia đình có tiền, quần áo nhiều mặc không hết, mất đi một cái áo cũng không được sao?”
“Vậy còn cậu? Sao không lấy áo của bản thân mình cho nó?” Hiếm có lúc Cẩm nói chuyện với một đứa nhóc, lời nói có chút ngang ngược.
“Mắt cậu bị mù à? Quần áo của tôi cũ nát như vậy, nhìn qua là biết nếu tôi cho Tiểu Hoa áo khoác, mùa đông tôi sẽ bị đông chết!” Cậu nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên cao, kiêu ngạo như hoàng tử nhỏ, không hề thẹn thùng với tính keo kiệt của mình.
Cẩm cẩn thận đánh giá, tuy là quần áo của cậu rất sạch sẽ, chất vải cũng không tệ nhưng tay áo bị mất một đoạn, cổ tay áo cũng bị sờn, đúng là bộ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-thieu-ly/124635/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.