Ánh mặt trời rọi vào, tiếng chim hót từ từ truyền vào sơn động, tiếng nước chảy róc rách an tường mà bình yên.
Vũ Vấn Kỳ chậm rãi mở mắt, ánh nước lấp lánh phản chiếu khắp động làm cho hắn nhất thời mơ hồ.
Cảm giác được vật kia vẫn ở trong hạ thể, da thịt tiếp xúc quá mức thân mật, nam nhân liền cười khổ một tiếng.
Ngay cả một âm tiết cũng không có, nụ cười kia, phảng phất như chỉ là gượng cười đau đớn.
Chậm rãi di chuyển, chỉnh sửa chút y phục còn sót lại trên người sau đó lặng lẽ rời đi.
Hiện tại nếu truy cứu nguyên nhân thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tại sao chuyện này phát sinh cũng không quan trọng.
Quan trọng là... giờ phút này phải như thế nào?
Y phải đối mặt với Diệp Tử Thanh như thế nào đây
Trông không khí chỉ phảng phất lại chút ẩm ướt, thậm chí ngay cả một ngọn gió lay động cũng không có.
Không gian lạnh lẽo tịch mịch này, ngược lại lại khiến kẻ khác có cảm giác cô đơn chua xót.
Giữa khu rừng thân ảnh một nam nhân cô độc đang lặng lẽ bước đi
An tĩnh đến đau lòng
- ----
Lúc này, Dạ Cố đang bế quan trong sơn linh, phảng phất như đột nhiên cảm ứng được điều gì đó, liền sử dụng thần lực để tìm kiếm phạm vi xung quanh.
Nhất thời ngây người, kinh hoảng nhìn nam nhân gục ngã ở ngoài cửa động.
Thân thể thon dài gần như đã suýt không còn dấu hiệu sinh mệnh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-hoa-khai/3359548/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.