Cạnh chính điện Mạc Quy Sơn là một hồ nước, mặt nước trong xanh mây gió lững lờ. Ở giữa có một tòa viện nhỏ, xung quanh được bao phủ bởi nước và sen. Lối đi vào được lót bằng những mảnh đá lớn. 
Tịch Hạ Nhiên và Diệp Tử Thanh đang ngồi thưởng trà, Dạ Hiểu Ytừ xa tiến đến. 
"Vũ Vấn Kỳ sao rồi" 
Dạ Hiểu Y di chuyển đến bàn, đưa tay lấy một ít bánh cho vào miệng, vẻ mặt thư thái nói. 
"Hắn tỉnh rồi, nhìn có vẻ đang tức giận" 
Nghe vậy Diệp Tử Thanh mặt hơi buồn, cảm xúc trong lòng như có lửa, thở dài nói: 
"Ta biết đó là điều không tránh khỏi" 
Bên đây Tịch Hạ Nhiên khẽ cười gian. 
"Diệp Tử Thanh! ngươi với hắn có quan hệ mờ ám sau?" 
Nghe thế Diệp Tử Thanh liền chột dạ ấp úng nói: 
"Ta không có" 
Uống hết ly trà Dạ Hiểu Y hứng khởi đứng dậy dung vai ngáp một cái. 
"Bánh chỗ ngươi ngon thật, tiếc là ta không ở được lâu" 
Nghe bậy Diệp Tử Thanh khá ngạc nhiên dời tầm mắt hướng Dạ Hiểu Y hỏi: 
"Tại sao? Ta còn tưởng mọi người sẽ ở lại đây một thời gian" 
Dạ Hiểu Y cười lên một cái, y thi chuyển pháp luật triệu một thanh kiếm màu tím nhạt. Nhảy lên kiếm, xoay đầu lại hướng Diệp Tử Thanh nói: 
"Hiện tại phụ thân ta đã có việc, ta phải quay về thay phụ thân xử lí công việc. Vũ Vấn Kỳ ta tạm gửi chỗ ngươi được chứ?" 
Không chần chừ, Diệp Tử Thanh nở nụ cười đáp: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-hoa-khai/3359541/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.