Mấy gã kia lườm mắt dọa nạt rồi lập tức bỏ đi, Vỹ Điệp khi này mới thở phào, nhưng bình yên chưa lâu thì Quách Hạo Minh bất giác tấn công.
"Yên phu nhân! Cô còn mất trí không? Cô nhận ra tôi sao?"
Mắt nhỏ nhúm nặng nề, Quách Hạo Minh lộ rõ sự đăm chiêu, ánh mắt vừa lạnh vừa nóng, mâu quang nguy hiểm nhìn cô gái dò xét. Anh là người cực kì tinh mắt, Vỹ Điệp lại là người anh nhắm đến, càng để mắt ý từng cử chỉ của cô hơn.
Khi cô chạy sang cầu cứu, chỉ hai chữ "Quách Tổng" nghe có vẻ quá đổi bình thường, nhưng với người mất trí còn tiếp xúc với anh có vài lần, chắc chắn sẽ không thể nhớ. Bấy nhiêu đó suy luận liền làm Hạo Minh nảy sinh nghi ngờ.
Vỹ Điệp tức khắc chấn động vài giây, ý thức hỗn loạn chẳng thể thanh tỉnh, vì lúc nãy hoảng sợ mà cô quên mất bản thân đang mất trí, vô tình để lộ sơ hở với người này.
Quách Hạo Minh là đối tác của Yên Đới Nam, dù không dám chắc cả hai thân nhau, nhưng nếu để anh biết chuyện cô giả vờ thì mọi kế hoạch sẽ đổ sông đổ bể.
Nghĩ đến đó, Vỹ Điệp lo đến tột cùng, khẩn trương điều chỉnh cảm xúc, khóe mắt cay xòe, ầng ậng lệ ở bên trong, cô dùng nước mắt làm vũ khí, tỏ ra hoảng loạn với việc vừa rồi làm lá chắn.
"Tôi...không...Đới Nam...từng nhắc đến anh.
Khi ở núi...tôi cũng thấy anh...cho nên...những kẻ kia...."
"Tôi hiểu rồi! Yên phu nhân đừng sợ, chúng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-giam-giu-em/2802520/chuong-31.html