"Mày dám làm gì cô ấy tao sẽ không để mày chết yên thân!"
Đôi bên là tình địch của nhau, Quách Hạo Minh chứng kiến người con gái anh yêu gặp nạn lòng nóng như lửa đốt, thời khắc này chỉ muốn một phát bắn chết kẻ kia, nhưng anh lại không dám manh động.
Hắn đã bị bao vây, phía trước là những họng súng hướng vào hắn, phía sau là vực thẳm kênh mông, chỉ sợ sơ xuất sẽ gây ra cái chết bi kịch cho cô gái nhỏ kia, miễn cưỡng Quách Hạo Minh chỉ có thể đứng yên, tập trung từng hành động cử chỉ của hắn.
"Đới Nam..."
Thanh âm nhút nhát đáng thương, Vỹ Điệp thở hổn hển, cô không sợ hắn giết mình, chỉ lo hắn còn phản kháng sẽ nhận trái đắng hơn cả mức án chung thân.
Cô không hề muốn hắn bị xử tử, trong hoàn cảnh nguy hiểm cô vẫn không ngừng hạ giọng khuyên.
"Đới Nam, từ bỏ có được không?
Cả đời này em sẽ cùng anh ngồi tù, em không muốn anh chết!"
"Vỹ Điệp, đây chẳng phải là kết quả em muốn sao?"
Hắn cầm súng dí vào da đầu cô, ôm chặt cô thì thầm bên tai, nước mắt lạnh toát của cô nhỏ lên da thịt hắn, cô bất nhược lắc đầu vì hối hận.
"Không, Đới Nam, em sai rồi!
Đới Nam, dừng lại có được không?"
Ánh nắng mặt trời của bình minh đang dần lên cao, khung cảnh cũng dần rõ rệt, Vỹ Điệp liếc mắt ra sau nhìn thấy hắn đang rơi lệ, nghẹn ngào ôm lấy cô.
"Vỹ Điệp, bình minh lên rồi! Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-giam-giu-em/2802387/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.