Mấy hôm nay, Hạ Trí Khanh đều tất bật để chuẩn bị cho màn cầu hôn của mình. Tự anh anh làm mọi thứ.
Từ việc chọn nơi để cầu hôn, kiểu trang trí hay tóm lại là mọi thứ đều phải do chính tay anh lựa đi lựa lại.
Nguyên nhân chính là do Lâm Quỳ có chút khó tính nên nếu làm những thứ không đúng ý của cô thì cô sẽ cảm thấy mất hứng. Anh thì lại chẳng muốn việc ngày trọng đại của mình lại mất đi cô dâu.
Anh đã không gần ngại chi một khối tiền lớn để cho ngày hôm ấy.
Anh sẽ cầu hôn cô giữa muôn vàn hoa hướng dương, hướng dương cũng là loài hoa Lâm Quỳ thích nhất.
Anh nhớ có lần Lâm Quỳ từng nói với anh:
"Em là hoa Hướng Dương, còn anh sẽ là Mặt Trời nhé?"
Lúc đó anh cảm thấy mình thật khù khờ, ý nghĩa dễ hiểu như vậy lại còn hỏi ngược lại cô.
Anh hỏi:
"Hửm, tại sao em lại muốn làm hướng dương?"
Lúc đó Lâm Quỳ chỉ che miệng cười khúc khích nói:
"Vì ngày nào hoa hướng dương vẫn còn hướng về phía mặt trời thì ngày đó em vẫn sẽ luôn dõi theo anh."
Khoảnh khắc đó, Hạ Trí Khanh cũng đã nhận định được rằng cô chính là người sẽ phải cùng anh đời đời kiếp kiếp đều phải ở cạnh nhau.
Bây giờ ngẫm lại, cũng đã rất lâu rồi nhỉ? Anh cứ ngỡ cả hai đã thật sự bỏ lỡ nhau nhưng ông trời lại cho anh thêm một cơ hội…
Một cơ hội để anh sửa chữa hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/3315209/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.