Mùa hè tháng bảy nóng nực oi bức, không khí ẩm ướt khó chịu vô cùng
Sức khỏe của Lâm Quỳ từ bé vốn không được hơn người khác.
Cả tuần nay, cô phát sốt phải nằm viện cả một tuần. Bố mẹ Lâm thì bận đi công tác nên cũng không chăm cô được.
Bà vú thì bị Hạ Trí Khanh liên tục đuổi về chỉ để anh ở lại chăm sóc cô.
Cả tuần ở bệnh viện anh sẽ thức chăm, canh cô ngủ, đúc cô ăn và sẽ đi dạo cùng cô.
Vào một bữa tối.
Lâm Quỳ cùng Hạ Trí Khanh đi dạo vòng quanh bệnh viện.
Hai người cùng ngồi ghế nói chuyện trên trời dưới đất.
Cô len lén nhìn anh bị anh phát hiện. Hạ Trí Khanh bật cười hỏi: "Làm gì nhìn anh cười hoài vậy?"
Cô che miệng cười khúc khích nói: "Tại anh đẹp trai quá đó."
Hạ Trí Khanh cười nhéo nhẹ mũi cô nói: "Mê anh rồi chứ gì."
Lâm Quỳ che mũi lại giả bộ ngồi thẳng dậy nói: "Anh ảo tưởng vừa thôi chứ hừ."
Ngồi hóng gió một tí thì Hạ Trí Khanh đưa Lâm Quỳ trở về phòng. Hôm nay, mẹ cô vừa về nước nên tối nay sẽ đến ngủ cùng cô.
Hạ Trí Khanh giúp cô gọt táo trong lúc đợi mẹ Lâm tới. Một công tử bột như anh mà gọt một trái táo rất tỉ mỉ khiến cô bái phục.
Mẹ Lâm tới thì bước vào phòng, bỏ hai hộp đồ ăn xuống và nói: "Tiểu Khanh, con ở lại ăn với Quỳ Quỳ đi cho vui, bác đi gặp bác sĩ một lát."
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/2874687/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.